Nàng dừng lại một chút, không nói tiếp. Ánh mắt cười tủm tỉm.
Nhưng thái độ lại giống như đã nói rõ mọi chuyện.
Bốn cô nương trong lòng mừng rỡ, trên mặt lộ ra nụ cười.
Thấy mọi chuyện sắp thành, chỉ cần họ vào viện của đại cô nương như dự kiến, Đào ma ma sẽ thưởng cho họ một phong bao lì xì lớn.
Dù sao chỉ trong vòng hai ba ngày mà phải học thuộc lòng nhiều việc trong Hầu phủ như vậy, cũng tốn rất nhiều tâm sức và thời gian.
May mà có công mài sắt có ngày nên kim, việc mà người khác không làm được, họ làm được, sau này phải tận tâm tận lực làm việc cho Đào ma ma.
Trong lòng nghĩ đến nhiều điều, còn chưa đợi bốn cô nương được gọi tên nở nụ cười, Phó Oánh Châu lại tiếp tục nói: “Các ngươi rất tốt, nhưng ta không chứa nổi các ngươi.”
“Ta chỉ là một chủ tử không quản việc, lại không được sủng ái, cuộc sống không có gì mong đợi. Bản thân ta còn sống qua ngày, sao có thể làm chậm trễ tài năng xuất chúng của các ngươi?”
Phó Oánh Châu ôn tồn nói: “Các ngươi vẫn nên tìm nơi khác để phát triển, chỗ ta chỉ cần làm một số việc đơn giản như quét dọn, ở lại đây, sẽ uổng phí các ngươi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT