Hai người liếc nhau một cái, giờ khắc này không hiểu tại sao lại vô cùng ăn ý, nhìn bộ dạng thở hổn hển của cụ bà chắc chắn sẽ không còn sống được bao lâu nữa.
Trước tiên cứ trấn an người rồi nói sau, đến lúc đó cụ bà vừa chết tất cả còn không phải do các bà định đoạt sao, Lâm Thanh Chỉ dù ngang ngược bao nhiêu đi nữa các bà cũng có cách để trói cô đem gả đi!
Trong lòng đã tính toán xong, Trần Mỹ Mỹ nhanh chân bước tới đưa tay muốn vuốt ve lưng bà Lâm để bà bớt giận, kết quả tay còn chưa đụng tới một con vịt chết còn đang nhỏ máu đã trực tiếp xông đến.
Bà ngay lập tức liền hoảng sợ, vội vàng rụt tay về trợn mắt nhìn Lục Lập một cái, Lục Lập hết nhìn trời lại nhìn đất, vẻ mặt như nói không liên quan gì đến anh.
Trần Mỹ Mỹ hung hăng lườm Lục Lập một cái, tay cũng không vươn ra nữa mà đứng đối diện cười nói với bà nội Lâm.
"Mẹ, mẹ nói cái gì vậy, ba anh em bọn họ quan hệ vốn vẫn luôn rất tốt, sao mẹ lại có thể nhẫn tâm đến mức Cương Ngọc vừa đi liền tự mình làm chủ đem quan hệ bọn họ chặt đứt như thế? Cương Ngọc khẳng định là không muốn như vậy đâu, đúng không, Thanh Chỉ?"
Nói xong còn muốn kéo Lâm Thanh Chỉ đến bên cạnh phụ họa, cứ như bà đã quên mất bộ dạng lưu manh vừa rồi của cô.
Cô ồ lên một tiếng: "Tôi nghĩ rằng, cha tôi sẽ không bao giờ nghĩ đến việc ức hiếp mẹ và con cái của mình như các người đâu?" Nói xong còn giương dao trong tay hù dọa.
Trần Mỹ Mỹ bị cô châm chọc có chút xấu hổ, khuôn mặt cũng trở nên cứng ngắc: "Thanh Chỉ thật biết nói đùa."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play