Lúc Hạ Hầu Liễm trở lại Thẩm phủ trời đã tối, có lẽ vì mấy ngày nay bận đến nỗi chân không chạm đất, nghỉ ngơi ít ỏi, khi hắn nhảy xuống ngựa đầu óc bỗng choáng váng, thiếu chút nữa thì ngã. May mắn tùy tùng đi tới đỡ một tay, mới không hề hấn gì.
"Đại nhân trở về nghỉ ngơi cho tốt, làm việc bận rộn như ngài đến người sắt cũng chịu không nổi ." tùy tùng nói.
“Không việc gì.”
Hạ Hầu Liễm khoát tay, vừa gỡ lỏng cổ áo vừa đi qua bức bình phong ở cổng, qua đình viện, liền thấy thư phòng Thẩm Quyết vẫn sáng đèn. Mắt hắn sáng lên, cũng không cần bẩm báo, cứ thế đẩy cửa đi vào. Thẩm Quyết đang ngồi bên án thư gỗ hoa lê vàng buông tay lật giở công văn. Y không đội mũ quan cũng không cột tóc, mái tóc dài mà thẳng buông xuống, che khuất nửa khuôn mặt. Chỉ lộ ra một chút đường nét, dưới vầng sáng mờ nhạt, tạo ra một loại đẹp đẽ vô ngần.
Hạ Hầu Liễm dựa vào bên cạnh khung cửa, mang theo ý cười mà nhìn y.
Thẩm Vấn Hành bưng trà tiến vào, bắt gặp Hạ Hầu Liễm, hắn cười cười hỏi thăm, “Sao còn đứng ở ngoài, cha nuôi mới vừa hỏi ngài bao lâu nữa mới về.”
Hạ Hầu Liễm cười cười, lúc này mới bước vào. Thẩm Quyết chỉ nhàn nhạt liếc hắn một cái, cũng không có phản ứng gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT