Trương Căn Phát tùy cơ ứng biến, “Đừng sợ, Đảng cùng nhân dân sẽ không bỏ mặc chúng ta, rất nhiều địa phương khác được mùa, một mẫu đất ba ngàn cân, còn có rất nhiều nơi đến bốn ngàn cân bảy ngàn cân.
Nhiều lương thực như vậy nhất định sẽ cứu tế lương thực cho chúng ta, đến lúc đó dùng điểm công tác để nhận lương thực.”
Các thôn dân vừa nghe xong liền cảm thấy như vậy cũng không tồi, được vậy thì tốt quá, vốn đang giương cung bạt kiếm với nhau, mọi lập tức hòa hoãn lại, vừa nói vừa cười.
Chu Bồi Cơ nhìn thấy thì cười lạnh, trên đường trở về nhỏ giọng nói với ba của hắn: “Ba, theo con thấy buổi tối chúng ta nên nhanh chóng lấy lưỡi hái đi cắt ngang mấy cây lúa mì kia đi.”
Chờ những người này phân chia lương thực, nói không chừng đến chết đói cũng chưa thấy.
Chu Ngọc Trung trầm mặt thấp giọng nói: "Để ba đi thương lượng.”
Dựa theo sự quan sát của đám người Chu Bồi Cơ, Đội ba và Đội bốn vẫn còn dư lại một nửa lúa mì, nhưng ước chừng bộ dáng của Trương Căn Phát như thế kia là vẫn còn muốn trồng tiếp ruộng thí nghiệm, một nửa kia không phải nổ bung rơi trên mặt ruộng thì cũng bị thối rữa nằm dài trên mặt đất, cho nên bọn họ quyết định thay trời thu lúa mì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play