Chương 114: Cò kè mặc cả (4)
Tuy rằng cấm mua bán phiếu gạo, nhưng đây là giấy chứng nhận tư cách mua bán, không có phiếu thì sẽ không mua được đồ vật, cho nên giấy tư cách này còn quý hơn so với tiền của bản thân.
Một ông nông dân không có phiếu gạo thì không thể vào được thành phố, bởi vì lương khô mang theo cũng chỉ ăn được một bữa, không thể ngày nào cũng ăn lương khô, nếu như đi khám bệnh trong thành phố thì sẽ rất khó khăn.
Mà một người nông dân nếu muốn có phiếu gạo, phải dùng lương thực của mình mang lên sở quản lý lương thực để đổi phiếu gạo, cho nên ai nói phiếu gạo không phải là tiền? Cầm phiếu gạo vào thành phố, ăn cơm cũng phải tiêu tiền, tương đương với việc tiêu hai khoảng tiền khác nhau cho cùng một thứ mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT