Nước trong nồi đã ít đến mức đáng thương, Bảo Âm đành phải rửa qua một lần rồi cho thêm nước vào nấu. Lúc này không ai quấy rầy nên nàng vẫn nấu trà sữa rất thuận lợi.
Nấu trà khá ổn rồi thì lọc lá trà ra, cho sữa dê vào. Lượng sữa đại khái bằng khoảng một phần năm lượng trà, trộn lẫn rồi có thể thêm muối.
Đúng vậy không sai! Thêm muối! Không phải đường!
Thời đại mới phát triển cực nhanh, trên thị trường cũng xuất hiện đủ loại trà sữa, nhưng Bảo Âm vẫn quen uống trà sữa mặn trên thảo nguyên. Muối cũng không cần cho nhiều, chỉ tăng mùi vị, nấu xong về đun sôi nhiều lần là có thể tắt lửa.
Một nồi trà sữa nóng hổi vừa ra lò, mùi hương trà và sữa dê hòa vào nhau, cuốn hút không tả nổi. Bảo Âm bưng hai bát ra, mong đợi nhìn Triều Lạc.
“Tỷ, tỷ nếm thử không?”
Triều Lạc nhìn trà sữa màu nâu bốc hơi nóng trước mắt, cúi đầu ngửi một cái, hương trà bị trung hoà phai nhạt một phần, mùi sữa rất đậm, ngược lại không ngửi thấy mùi sữa dê.
Con bé thử thổi rồi nhấp một ngụm nhỏ.
Trà sữa mặn thơm trơn trượt sảng khoái lăn trong miệng con bé một lát lại không nỡ nuốt xuống. Vị đắng của lá trà nhỏ không đáng kể, mùi vị sữa dê cũng hầu như không có cảm giác tồn tại gì. Uống một ngụm nhỏ, con bé chỉ nhớ rõ cảm giác mặn thơm trơn trượt thoải mái và mũi thơm nồng đậm của trà sữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT