Ngọc Đào bị đình trệ nửa nhịp: "Hả? Xuống núi? Tại sao phải xuống núi?"

"Ừm”" Lục Vân Dương ngước mắt nhìn cô: "Xuống núi đến viện xem như nào, đừng chậm trễ việc chữa trị.

Ánh mắt anh nghiêm nghị, vẻ mặt như kiểu bản thân cô mắc bệnh nan y vậy, trong lòng Ngọc Đào rơi xuống lộp bộp, đột nhiên chột dạ đứng dậy: "Chắc là, chắc là không phải vậy đâu? Nghiêm trọng đến vậy sao?"

Cô chỉ là bị treo chân, đau chút thôi, đâu có nghiêm trọng đến nổi cần phải nẹp lại?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play