Dáng người Lục Vân Dương đi vừa cao vừa thẳng, đôi chân dài của anh bước một bước bằng ba bước của Ngọc Đào.

Vì để đuổi kịp người đàn ông nên cô phải chạy mà dường như ba bước của anh bằng một bước chạy chậm của cô, còn năm bước của anh thì cô phải chạy nhanh mới đuổi kịp, mệt đến mức gần như muốn tắt thở.

Dọc đường đi không thấy bất kì tổ ong nào, nhưng cũng may sau khi vào núi một lúc thì có những bóng cây che khuất đi rất nhiều ánh nắng mặt trời, nên trời cũng không quá nóng.

Lại đi thêm một đoạn nữa thì Ngọc Đào thật sự không đi nổi nữa, nhìn người đàn ông phía trước vẫn cứ bước đi, cô thở hổn hển nói: "Rốt cuộc thì khi nào chúng ta tới đó vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play