"Ồ." Lâm Nghiên Thu ngoan ngoãn đáp lại, cô đứng thẳng dậy và vẫn ở rất gần anh, cô cảm thấy có chút giống như một con chim nhỏ nép vào bên cạnh anh, cô thực sự rất nhớ anh, khi cô nhìn lên, đôi mắt cô đã rưng rưng như chứa đầy sao.

Trình Gia Thuật ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng anh thực sự cảm thấy rất dễ chịu, giống như toàn thân mình ngâm trong suối nước nóng, cả người đều ấm áp, nhưng trong giây tiếp theo, anh nhìn một lượt quần áo của Lâm Nghiên Thu từ trên xuống dưới, và nói với cô: "Sao em lại mặc ít thế này? Có lạnh không?"

"Không lạnh, tay của em rất ấm, anh chạm vào mà xem." Lâm Nghiên Thu trước kia rất sợ lạnh, nhưng từ khi mang thai, cô liền cảm thấy giống như bản thân nóng một cái lò nhỏ, vừa nói vừa nhét bàn tay trắng nõn mềm mại của cô vào bàn tay to thô ráp đen sạm của người đàn ông, cười tửm tim hỏi: "Có ấm không?"

Bàn tay nhỏ bé trong lòng bàn tay mềm mại không xương, Trình Gia Thuật nhịn không được ho khan một tiếng, nhìn xung quanh, tên lính canh vừa rồi còn vươn cổ nói chuyện phiếm đã đứng thẳng người, nhìn thẳng về phía trước, mặt không chút biểu tình như đang nói cái gì tôi cũng không thấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play