Lâm Nghiên Thu nhìn cái bình nhỏ màu xanh lá cây trên bàn rồi khiếp sợ nhìn Trình Gia Thuật, nếu anh không nhắc tới, có lẽ cô cũng không phát hiện ra mình bị thiếu cái gì...Hơn nữa cô đã rất cẩn thận, cái bình nào cô cũng cạo chữ sạch sẽ, hình như sáng nay Trình Gia Thuật có cầm cái bình lên ngửi thử một chút, chẳng lẽ lúc đó anh ấy đã hoài nghi? Anh ay có phải là chó không?

Trình Gia Thuật thấy cái miệng nhỏ nhắn của cô khế mở ra, khuôn mặt ngơ ngác như lạc vào sương mù, không có dáng vẻ phòng bị nào, thật sự không giống như cố ý muốn gạt anh việc gì.

Hàn ý trên người tản đi một chút, Trình Gia Thuật dùng tay nắm lấy khuôn mặt trắng nõn mịn màng của cô, nói: "Suy nghĩ cho kĩ rồi nói sau."

"Nói cái gì chứ." Bàn tay anh to nên bóp mặt cô có hơi đau, Lâm Nghiên Thu không cho anh bóp nữa, cố gắng chống cự phản bác: "Nó là kem bảo vệ da mặt em hay dùng mà, chỉ có anh thấy lạ thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play