Ngụy Mặc được nghỉ một ngày, kết quả gần cả ngày đều bận rộn đi tìm cô, trong lòng Trình An Nhiên có chút áy náy, quyết định ra cổng gia thuộc viện đón Ngụy Mặc.
Xa xa đã thấy Ngụy Mặc và anh Lý cùng nhau đi tới, ánh hoàng hôn rọi lên người Ngụy Mặc, khiến khí chất cương nghị của người đàn ông thêm phần cô đơn, anh mặt mày u ám, không nói một lời.
Anh Lý thấy anh như vậy, cũng có chút không đành lòng: "Cả huyện gần như tìm hết rồi, cũng không thấy người, chắc là đã lên tàu đi rồi, cậu vẫn nên gửi thư báo cho cha mẹ cô ấy đi!"
Ngụy Mặc không biết đang nghĩ gì, mặt lạnh tanh không nói lời nào, khí tức quanh người anh đáng sợ như sắp nổi bão.
Hai người bước rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đi đến trước mặt Trình An Nhiên, Ngụy Mặc nhìn Trình An Nhiên đứng trước mặt, trong đôi mắt sâu thẳm của anh, đủ loại cảm xúc đan xen, kinh ngạc, sửng sốt, không thể tin nổi, phức tạp, anh cứ nhìn Trình An Nhiên như vậy.
Như mưa lạnh trời quang, khí tức u ám chết chóc quanh người anh dần dần tan biến.
Anh Lý tập trung hết sự chú ý vào Ngụy Mặc, thấy Ngụy Mặc đột nhiên dừng bước, anh ấy vô thức nhìn theo tầm mắt của Ngụy Mặc, vừa nhìn thấy Trình An Nhiên đứng trước mặt, biểu cảm của anh ấy cũng kinh ngạc giống hệt như Triệu Hải Yến: "Em, em gái An Nhiên?"
Chuyện này! Chuyện này là sao?
Ngụy Mặc không phải nói Trình An Nhiên bỏ trốn rồi sao? Hai người đi tìm cả buổi trời, sao Trình An Nhiên lại xuất hiện ở gia thuộc viện?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT