Vị trí đuôi xe còn cột thêm ba cái lốp xe, Diệp Phù có chút lo lắng sợ xe không chịu nổi trọng tải.
"Thật đáng tiếc, biết bao công lao vất vả của mấy chục năm, mấy thế hệ cứ thế đã bị hủy hoại.” Nhìn ngọn lửa phía xa xa trên đỉnh các mái nhà, Tề Viễn không khỏi thở dài.
Tất cả những tòa nhà cao ốc bị lửa thiêu rụi, đều chỉ còn lại lớp vỏ đen sì.
Ngọn lửa bốc lên cao tới tận trời mây, nửa bầu trời ở Lan Thành đỏ rực, đây là lần đầu tiên mọi người có thể nhìn thấy ngọn lửa rõ ràng như vậy, như thể nhìn thấy rõ ràng thảm họa lần này.
“Hồi tôi còn bé, Lan Thành đầy rẫy những ngôi nhà thấp bé, trên đường có rất nhiều xe đạp, có rất ít cây cối, bụi bặm thì nhiều lắm. Tổng lương hàng tháng của ba mẹ tôi chỉ có tầm hai trăm tệ. Ba mươi năm sau, Lan Thành vọt lên trở thành một thành phố, công tác phủ xanh làm rất tốt, những tòa nhà cao tầng từ mặt đất mọc lên cao vút, lương hưu của họ cộng lại đã lên tới hai vạn tệ. Hàng chục triệu người đã cố gắng trong ba mươi năm, nhưng sau đó thảm họa xảy đến, mọi thứ đều biến mất, người không còn nữa, những tòa nhà cao tầng cũng không."
Cảnh sát Tống đặt tay lên lan can, nhìn về phương xa lẩm bẩm một mình.
"Trước kia, những ngày làm việc từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều của tôi khá tốt đấy chứ, lão sếp khó tính đột nhiên cũng không đáng ghét đến vậy. Nếu cho tôi một cơ hội nữa, tôi nhất định sẽ không từ chối sự ưu ái của phú bà giàu có nữa."
Mọi người quay lại nhìn Tề Viễn, anh ta nhún vai nói:
"Dựa vào mặt kiếm cơm cũng là một loại năng lực đấy, là lỗi của tôi, chỉ trách lúc nhận ra thì đã quá muộn."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT