Rau dại trong tiểu khu đã hoàn toàn bị đào sạch, Diệp Phù đề nghị mọi người ra ngoài đường lớn để đào, thành lập một đội hai người, không nên đi quá rời rạc, mang theo vũ khí bên mình, nếu gặp lại nhóm cướp trước đó, thì có thể trả thù ngay lập tức.
Một trận tiếng “rít rít rít” vang lên từ chiếc xe lật nghiêng bên cạnh, Diệp Phù rút ra một con dao mã tấu từ từ tiến lại gần, nghe âm thành này, có vẻ rất giống con rắn đang phun nọc độc, chỉ là khi nhấc một tấm ván gỗ lên thì nhìn thấy con chuột bất ngờ chạy ra, Diệp Phù sợ ngây người.
Cô chưa bao giờ thấy con chuột nào béo như vậy, theo phản xạ có điều kiện, ném con dao mã tấu ra, trực tiếp đâm con chuột nằm xuống đất.
Con chuột này trông giống như nhím, ngoại trừ không có gai dài, kích thước quá lớn, lông màu xám nâu, thì không giống với loài chuột trong nước, mà giống như chuột khổng lồ châu Phi.
Theo lý thuyết, thịt chuột có thể ăn được, nhưng bệnh dịch hạch từ chuột thì rất đáng sợ.
Diệp Phù nhấc nó lên kiểm tra một lượt, lông mượt mà, phản ứng nhanh nhẹn, đuôi còn nguyên vẹn không bị thối rữa, mắt rất sạch sẽ, không có thịt thừa và rỉ mắt, màu lông bình thường, con chuột khổng lồ này rất khỏe mạnh, Diệp Phù treo nó lên thùng, tiếp tục đào rau dại.
Ở phía bên kia Tề Viễn và cảnh sát Tống cũng gặp phải chuột khổng lồ, mặc dù chuột cũng là một món thịt, nhưng mọi người nghĩ đến vấn đề bệnh dịch hạch, ngay lập tức mang chuột khổng lồ đến cô để hỏi liệu có thể ăn được hay không.
"Anh cũng xem như là nửa bác sĩ, anh không nhìn ra được có thể ăn được hay không?" Diệp Phù cầm lấy con chuột của Tề Viễn lật qua lật lại kiểm tra.
"Tôi không nghiên cứu về chuột mà." Anh ta vẫn khá cứng rắn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT