Nhưng mà không còn kịp nữa, người phụ nữ cũng bắt đầu nôn ra từng ngụm máu lớn, Diệp Phù nhanh chóng đá người đàn ông ra khỏi phòng bệnh, sau đó trói người phụ nữ lại, nhét vài viên Albenza vào miệng của bà ta, nhưng mà hoàn toàn không có tác dụng, bà ta gào thét, thét chói tai, bắt đầu đập đầu vào tường...
Diệp Phù muốn cứu bà ta, cô ấy lấy ra rất nhiều thuốc, nhưng cuối cùng vẫn không cứu được người phụ nữ, vào thời khắc cuối cùng, ý thức của bà ta giống như đã được khôi phục lại, khó khăn mà vươn tay muốn vuốt ve con gái, nhưng mà tay vẫn nặng nề rũ xuống.
Diệp Phù mở cửa phòng bệnh ra, bác sĩ Trương chạy tới hỏi thăm cô ấy có chuyện gì hay không, Diệp Phù lắc đầu, người đàn ông xông vào nhìn thấy vợ mình cũng đã mất, ôm đầu hét to một tiếng, lấy ra một con dao nhọn từ trong balo.
Diệp Phù cho rằng ông ta muốn trả thù mình, nhưng người đàn ông lại đâm dao vào ngực ông ta.
Bộ trị liệu biến thành biển xác, người đã chết được đặt vào cùng một phòng, không có túi bọc thi thể, chỉ có thể để bọn họ chất đống lên nhau.
"Bộ trị liệu đã báo cáo lên căn cứ chưa? Căn cứ nói thế nào?"
Bác sĩ Trương lắc đầu,"Mọi người trong bộ trị liệu chỉ được phép tiến vào chứ không được phép đi ra bên ngoài, chúng ta đã bị cách ly ở chỗ này rồi. Bọn họ vẫn chưa đưa ra lời khẳng định nào cho tôi cả, chỉ bảo chúng ta cố gắng cứu chữa hết sức mình, nhưng mà chỗ này không có thuốc, tôi không biết nên cứu thế nào nữa? Diệp Phù, tôi chết ở chỗ này cũng không sao, nhưng cô còn trẻ, phía sau có một con đường nhỏ, cô rời khỏi từ nơi đó, mọi người ở đây, có lẽ sẽ không thể sống sót."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT