Chương 27: Hệ Thống và Độ Thiện Cảm
Người dịch : Bạn Quýt
—
Một canh giờ sau, đoàn người của Ngũ Hành Đạo Tông đã đến Đăng Thành. Ở cổng thành, Chu Kim Việt quay đầu lại nói với mọi người: “Các ngươi ở đây đợi một lát, ta đi nộp linh thạch nhập thành.”
Người xưa có câu: “Nho dùng văn phá luật, hiệp dùng võ phạm cấm,” mà sức mạnh mà tu sĩ nắm giữ đã vượt xa phạm trù võ lực, nếu không kiểm soát, chắc chắn sẽ gây ra hỗn loạn. Do đó, muốn vào các thành trì tu chân, tu sĩ phải nộp linh thạch để duy trì trật tự trong thành. Quy định này từ lâu đã trở thành lệ bất thành văn trong giới tu chân, nên các đệ tử Ngũ Hành Đạo Tông đều gật đầu đồng ý.
Hai tu sĩ trẻ tuổi canh giữ trước cổng Đăng Thành đã chú ý đến đoàn người Chu Kim Việt từ xa. Nhìn thấy họ ăn mặc chỉnh tề, phong thái xuất chúng, họ đoán rằng đây chắc hẳn là đệ tử của một tông môn lớn, trong lòng không khỏi căng thẳng. Khi Chu Kim Việt bước tới chưa kịp mở lời, hai tu sĩ trẻ đã cúi người hành lễ: “Bái kiến tiền bối, phí nhập thành của Đăng Thành là một khối linh thạch hạ phẩm.” Nói xong, hai người cũng không dám nhìn thẳng vào Chu Kim Việt, chỉ cúi đầu nhìn xuống mũi chân, tỏ vẻ tôn kính. Chu Kim Việt liền nộp đủ linh thạch theo số người, cả đoàn thuận lợi tiến vào trong thành.
Đăng Thành nổi tiếng với hoa đăng, quy mô thành không lớn, nhưng khắp các con phố đều treo những chiếc đèn lồng tinh xảo. Ngu Chiêu nhìn chiếc đèn lồng bằng pha lê dưới mái hiên, trong lòng thoáng xao động. Nàng cũng từng đến Đăng Thành một lần.
Kiếp trước, Diệp Tụng Tâm nghe nói Đăng Thành tổ chức lễ hội hoa đăng nên nài nỉ năm vị sư huynh dẫn nàng đi ngắm đèn, Phương Thành Lãng cùng các sư huynh vui vẻ đồng ý. Vào ngày diễn ra lễ hội, sáu người bọn họ cùng rời khỏi Ngũ Hành Đạo Tông, còn sự tồn tại của Ngu Chiêu thì bị họ cố ý hoặc vô tình quên mất. Ngu Chiêu chỉ biết họ từng đến Đăng Thành khi nhìn thấy năm chiếc đèn cung đình tuyệt đẹp treo bên ngoài động phủ của Diệp Tụng Tâm. Điều đáng buồn là không có ai trong năm vị sư huynh nhớ đến nàng, thậm chí không ai buồn tặng nàng một chiếc đèn rẻ tiền nhất.
Không lâu sau, Ngu Chiêu lấy cớ đi lịch luyện, một mình đến Đăng Thành, ngắm đèn suốt cả đêm. Khi màn đêm buông xuống, đèn hoa rực rỡ, khung cảnh thực sự tuyệt đẹp, nhưng lúc đó Ngu Chiêu chẳng có tâm trạng thưởng thức.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT