Lục Trường Chinh vừa ngồi trên giường đất vừa nhìn vợ mình dọn dẹp đồ, đôi mắt anh đong đầy tình yêu say đắm lòng người. Hóa ra đây là cảm giác có gia đình riêng, tốt quá!
Chờ dọn tủ quần áo xong, Tô Mạt xếp hết đồ đã phân loại vào trong tủ quần áo, dây buộc tóc, kem bông tuyết thì cất ở bàn trang điểm.
Là một người phương nam, Tô Mạt đã quen với việc quên mất giường đất cũng có nơi cất đồ dùng trong nhà.
Sau khi cất hết đồ đạc vào những vị trí phù hợp, Tô Mạt để chung hai hòm da lại một chỗ, tính tìm một nơi sạch sẽ để cất gọn lại. Lục Trường Chinh cầm hai chiếc hòm da cất thẳng lên nóc tủ quần áo.
Tô Mạt: ...
Đúng là cách mà người ở thời đại này thường để đồ, tuy rằng nhìn không đẹp nhưng cũng không phải không để đồ được.
"Vợ, chúng ta qua đó sớm một chút rồi cơm nước xong quay về nghỉ ngơi sớm hơn." Bây giờ đã năm giờ chiều, khoảng sáu giờ trời đã sẩm tối nên ăn cơm sớm hơn một chút vẫn được.
Tô Mạt gật đầu, cầm theo túi kẹo thỏ trắng lần trước chỉ ăn vài viên để lát nữa phát cho mấy đứa bé ăn.
Khi hai người tới, Lý Nguyệt Nga chuẩn bị bảo Lục Phượng Cần đi gọi hai người họ sang ăn cơm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play