Đến nơi, Lâm Dược xuống xe trước rồi ôm chầm lấy cổ Cận Ngật Miên, hôn chụt lên môi anh một cái rõ kêu: “Cục cưng à, sau này nói chuyện với tôi thì nhớ thẳng thắn chút. Lo lắng cho tôi thì cứ nói lo lắng cho tôi, không cần phải vòng vo tam quốc vậy đâu.”
Cận Ngật Miên đang định kéo cậu qua đáp lễ thì cửa sổ xe đột nhiên bị ai đó gõ gõ hai cái.
Cừu Hạ Ngũ dí sát khuôn mặt bự tổ chảng của mình vào cửa sổ bên chỗ Cận Ngật Miên, Phó Kiệt không biết từ đâu ra vừa túm đầu lôi cậu ta về phía sau vừa dạy dỗ: “Thằng nhóc này sao không hiểu chuyện gì thế hả? Biết anh dâu ở bên trong mà còn gõ, gõ cái gì mà gõ!”
Cận Ngật Miên bước xuống xe, nhìn hai người kia đang nhốn nháo như cái chợ: “Làm gì thế?”
Phó Kiệt liếc thấy Lâm Dược bước xuống từ phía bên kia xe, cười cười nói: “Không có gì đâu, Tiểu Ngũ không hiểu chuyện. Lão đại, hai người cứ tiếp tục đi.”
Tiếp tục là không thể rồi. Lâm Dược chỉ vào Cừu Hạ Ngũ đang có nguy cơ bị Phó Kiệt bóp chết bất cứ lúc nào: “Cậu ta có vẻ sắp không xong rồi.”
Cận Ngật Miên nắm lấy tay cậu: “Đừng động vào bọn họ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT