Lần nhiệm vụ này Cận Ngật Miên dẫn theo mười người, tính cả anh với Âu Dương Phác nữa là mười hai. Lúc bọn họ tới viện nghiên cứu thực vật, nơi đây trống trải không một bóng người, cả toà viện to vậy mà trừ bọn họ ra chẳng còn ai khác.
Phó Kiệt lẩm bẩm:“Sao ở đây chẳng có ma nào thế?”
Âu Dương Phác cũng cảm thấy hôm nay quạnh quẽ đến lạ, bèn nói: “Chắc là mọi người đều ở trong phòng thí nghiệm.”
Toà office building này có bốn tầng, cách hai tòa nhà thực nghiệm đối diện khoảng 400 mét. Cận Ngật Miên không rõ có phải nơi này luôn như vậy không, nhưng bầu không khí hiện giờ thực sự khiến anh cảm thấy hơi quái dị.
Hôm qua Âu Dương Phác đã gọi điện nói trước với viện trưởng, giờ cứ thế trực tiếp dẫn mấy người Cận Ngật Miên đến office building tìm viện trưởng luôn.
Đi được một đoạn, Cận Ngật Miên bảo Phó Kiệt: “Cậu và ba người nữa ở lại đây.”
Từ cầu thang tầng một đi lên, âm thanh vang vọng như thể đang cảnh báo nguy hiểm sắp xảy đến. Tới tầng hai mà vẫn không thấy bóng người nào, Âu Dương Phác lạ lùng hỏi: “Rốt cuộc mọi người đi đâu cả rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT