“Lâm đại!”
Dương Đông Cách còn chưa kịp xuống khỏi chiến giáp, Lâm Dược đã nhảy lên, trực tiếp đá hắn ra ngoài rồi tự mình ngồi vào khoang điều khiển. Cửa khoang đóng sầm lại, bụi đất mù mịt cuốn lên xung quanh.
Dương Đông Cách còn chưa kịp nói gì đã thấy Lâm Dược điều khiển chiến giáp bay về phía một ống khói khổng lồ... Chiến giáp lượn quanh nó một vòng rồi bắn ra vài phát pháo, chỉ trong nháy mắt, tòa kiến trúc cao vút ầm ầm đổ sập!
Dư chấn lan tới làm rung chuyển cả tầng hầm ngầm. Lúc Cận Ngật Miên đi xuống đó tìm Kỳ Minh thì nền đất bất ngờ sụp xuống.
Kỳ Minh bị chặt tay chân, hoàn toàn không có khả năng tự đi ra ngoài. Ông ta ngồi trên xe lăn, cười khẽ: “Xem ra ngay cả ông trời cũng không muốn tôi sống sót ra ngoài. Cả đời tôi đã làm quá nhiều chuyện xấu, hại quá nhiều người, nhưng tôi chưa từng hối hận. Điều duy nhất làm tôi tiếc nuối là đã để Bạch Dung biết những việc tôi làm. Cô ấy không thể hiểu được tôi. Dù tôi có kể cho cô ấy bao nhiêu kế hoạch vĩ đại, cô ấy cũng không thể ủng hộ tôi.”
Cận Ngật Miên chộp lấy cánh tay của Kỳ Minh, vác ông ta lên lưng: “Cho nên ông mới tạo ra một vụ tai nạn để giết cô ấy?”
Kỳ Minh cười khổ: “Tôi cũng không muốn vậy... Tôi thực sự rất yêu cô ấy. Cô ấy là người tôi yêu nhất trên đời này. Tôi không thể nhìn cô ấy vì không thể hiểu mà rời xa tôi. Chỉ khi cô ấy chết đi, cô ấy mới có thể mãi mãi thuộc về tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT