Kết thúc cuộc họp, Lâm Dược hỏi Cận Ngật Miên: “Sao lại bắt em đi? Lần trước em muốn đi thì anh sống chết không cho, lần này lại bằng lòng mang em theo?”
Cận Ngật Miên đáp: “Để em ở lại đây, anh không yên tâm.”
Lâm Dược nghĩ anh đang nói về việc thân phận tiến sĩ Lâm của cậu bị nhiều người biết đến nên không yên tâm: “Có gì mà không yên tâm chứ? Anh đi bao nhiêu lần em vẫn sống tốt đấy thôi, vả lại lúc nào anh chả để người lại cho em.”
“Không phải không yên tâm về em.” Cận Ngật Miên nói: “Mà là không yên tâm về người khác.”
Lâm Dược: “......”
Để cậu ở nơi anh không thể trông thấy quá nguy hiểm. Chỉ cần sơ suất một chút là cậu có thể làm ra mấy chuyện ngoài dự đoán. Lần này là đánh Tề Lân trong phòng thẩm vấn, ai biết lần sau cậu sẽ nhìn ai không vừa mắt? Huống hồ bây giờ người chú ý đến cậu ngày càng nhiều, ngay cả Tề Lân cũng dám nói thích cậu, làm sao anh có thể yên tâm được?
Lâm Dược mở cửa xe, liếc mắt nhìn anh: “Chính anh mới là người khiến người khác không yên tâm đó! Vừa ra khỏi cửa đã trêu hoa ghẹo nguyệt, chẳng an phận chút nào!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT