Tô Trình bước ra khỏi xe, trên vai cõng theo một cây chổi lớn được buộc chắc chắn trước ngực bằng dây thừng. Cậu ta ngập ngừng liếc nhìn Lâm Dược, ánh mắt đầy vẻ chột dạ.
“... Anh.”
Lâm Dược hỏi với vẻ kỳ lạ: “Cậu vác cái gì đấy?”
Bên kia, cái người co ro cả buổi kia cuối cùng cũng chui ra ngoài, thấy là Triệu Gia Kỳ, Lâm Dược nhịn không được mà thốt lên: “Hai cậu có bệnh à?”
Sau lưng cậu ta giắt một cái chổi đỏ đề chữ Phúc to đùng, nghiêng ngả một lúc mới bước được ra ngoài. Cán chổi quá dài, Tô Trình bị chọc phải suốt cả đường đi, bất mãn nói: “Đã bảo cậu đừng chọn cái to như vậy rồi mà!”
Lâm Dược hoang mang, hoàn toàn quên mất mình định ra đây tìm Cận Ngật Miên tính sổ, thấy anh từ trên xe bước xuống bèn lập tức hỏi: “Hai thằng nhóc này tính làm gì đây? Não hỏng hóc ở đâu hả?”
Cận Ngật Miên xách túi đồ ăn tiến lại gần cậu, đáp: “Bọn họ đến đây nhận tội với em ấy mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play