Chu Anh Anh nhìn thấy Cố Trạch Thần vẫn không chịu nhận đồ ăn, cô xấu hổ tiếp tục nài nỉ, cười ngượng ngùng.
"Nhân tiện, ngày đó Phó Yến Phong đưa cậu về nhà anh ta không có làm chuyện gì không nên với cậu chứ?" Lai Tư Anh chợt nhớ ra điều gì đó, cười lạnh hỏi.
"À?" Chu Anh Anh vô thức liếc nhìn Cố Trạch Thần, sau đó ngượng ngùng lắc đầu nói:
"Không có, anh ấy chỉ dẫn mình đến cửa nhà rồi rời đi." Lai Tư Anh đầy ẩn ý nói 'ồ', giống như là tạm chấp nhận lời giải trình của Chu Anh Anh cho có lệ vậy. Câu trả lời của Anh Anh khiến Tư Anh có chút bất ngờ. Cô biết Phó Yến Phong thích Chu Anh Anh, đêm đó mọi người đều uống rượu, sau đó cô lại cho anh một cơ hội tốt như vậy ở một mình cùng Anh Anh tại sao anh lại không làm gì? Không nên như vậy, nó không bình thường chút nào. Hay là Anh Anh cố ý không nói ra điều đó?"
"Tư Anh à, thật ra tối hôm đó về đến nhà mình vẫn còn có chút khó chịu, nhưng mình cũng đã suy nghĩ rất lâu. Nếu mình đã chủ động muốn kết bạn với cậu, vậy thì mình nên học cách hòa nhập vào cuộc sống của cậu."
"Tư Anh à..." Anh Anh kéo vạt áo của Lai Tư Anh với vẻ mặt đáng thương: "Mình rất thích cậu, mỗi ngày mình đều có thể mang bữa sáng đến cho cậu, thậm chí mình có thể làm bất cứ điều gì cậu muốn luôn."
? ? ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT