Nam Diên quả thật đã mang theo lương thảo cùng năm vạn tinh binh của Nhan Tụng mà chạy mất.
Nhan Tướng quân, Nhan Tụng, tuy tuổi tác chỉ khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu, nhưng vì vào quân doanh từ sớm, từ thiếu niên đã xông pha sa trường, lấy mạng đổi công lao. Hắn từng bước từng bước trèo lên từ vị trí kỳ trưởng, thăng làm bách hộ, rồi lại lên thiên hộ, cứ thế mà đánh ra một con đường, cuối cùng ngồi lên vị trí tướng quân.
Chính vì thế, đám binh lính dưới trướng hắn đều do một tay hắn dẫn dắt mà nên, từng người từng người đều cùng hắn vào sinh ra tử, trung thành tuyệt đối.
Nghe đâu, trong một lần vô tình, Tuyên Bình Hầu từng được người ta nhắc đến, rằng binh sĩ của Nhan Tướng quân chỉ nghe lệnh mỗi Nhan Tướng quân, căn bản không đặt cái chức Hầu gia của gã vào trong mắt. Vừa nghe vậy, Tuyên Bình Hầu lập tức bốc hỏa trong lòng.
Từ đó về sau, gã liên tục nhúng tay vào các trận chiến của Nhan Tụng, cố tình quan sát, quả nhiên phát hiện Nhan Tụng chẳng hề phục tùng sự điều khiển của gã, mà đám binh sĩ kia lại càng như thế.
Vậy nên, gã bắt đầu tìm cách gây sự.
Tuyên Bình Hầu nhỏ mọn, bụng dạ hẹp hòi bắt đầu kiếm cớ bới móc từng chút từng chút một, tìm lý do để hạ bậc Nhan Tụng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT