“Ngươi giữ lại được đâu phải là phủ họ Cố, càng không phải là Cố Quân An, mà chỉ là kẻ bạc tình Cố Ngọc Thành — kẻ đã nuôi ngoại thất sau lưng ngươi, đợi ngươi chết chưa đầy ba tháng là sẽ cưới kế thê sinh thêm con nối dõi! Ngươi dùng cả mạng mình để đổi lấy hắn, có đáng không?”
Cố Thậm Vi vừa nói, vừa chỉ vào cây trâm vàng trên tóc Xuân Hạnh.
“Ồ, đến lúc đó biết đâu còn tặng cho người mới một câu: ‘Một đời một người, trọn kiếp không đổi.’”
Mạnh thị ôm ngực, nước mắt trào dâng trong hốc mắt. Bà ta chớp mắt, rồi những giọt lệ lặng lẽ lăn dài trên gò má.
Bà ta nhìn Xuân Hạnh xinh đẹp, lại nhìn Cố Ngọc Thành đang quỳ dưới công đường không ngừng kêu oan, ánh mắt dần dần trở nên u ám.
“Thưa mẫu thân, người không cần phải như thế. Đây là công đường, sự thật thế nào thì người cứ nói vậy! Mẫu thân một đời ăn chay niệm Phật, chưa từng làm điều gì tổn đức thương thiên. Nhi tử không tin, người lại là hung thủ giết người.”
Mạnh thị giật mình quay đầu, không dám tin nhìn về phía cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT