Cố lão gia tử vừa nói vừa run rẩy chỉ vào chiếc ông đàn đã vỡ, trong mắt ngấn lệ, cả người trông già nua đáng thương: “Đứa nhỏ này là trưởng tử đích xuất của phụ thân ngươi, là huyết mạch duy nhất còn sót lại — Cố thị ta có cớ gì mà hại nó? Chẳng lẽ là để Ngũ phòng tuyệt hậu?”
“Nếu thật sự trong Cố gia có kẻ tâm địa độc ác, đầu độc đứa bé này, thì cớ sao năm xưa không tráo xác nó đi cho xong, mà phải lưu lại mầm họa đến hôm nay?”
Nói xong, ông ta chắp tay cúi đầu trước Hàn Thời Yến và Ngô Giang.
“Hai vị đại nhân, lão phu lời nào cũng là thật, tuyệt không hư ngôn. Cả Cố gia trên dưới, đều ngay thẳng trong sạch. Chuyện ta vừa nói, có người làm chứng. Năm ấy, chính con trai của Thang thái y, Thang tiểu lang trung, đã tự mình tới đây đỡ đẻ.”
“Thang tiểu lang trung tận mắt thấy mặt đứa bé đen kịt, còn từng náo loạn một trận… khi ấy ta đã trực tiếp nói rõ mọi chuyện với hai người họ.”
Ông ta vừa dứt lời liền liếc mắt nhìn sang Cố Thậm Vi.
“Cố Thậm Vi không có nhân chứng cũng không sao, nhưng cha con họ Thang có thể làm chứng, chứng minh lời ta không hề sai trái!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play