“Trước kia ta làm quản sự trong phủ, cũng không tiện hỏi han quá nhiều. Xuân Hạnh từng nhắc đến, nàng có một muội muội tên là Xuân Kiều, gả về hẻm Nam Dương, cùng trượng phu bán đậu hũ. Khi ấy nàng vui lắm, nói rằng phu quân là người Biện Kinh chính gốc.”
“Chỉ là mấy năm đã qua, cũng chẳng rõ Xuân Kiều còn ở đó hay không.”
Cố Thậm Vi ghi tạc trong lòng, nàng ngần ngừ chốc lát, nghĩ đến việc Lâu thúc chẳng bao lâu sẽ hồi hương về Nhạc Châu, cuối cùng cũng hạ quyết tâm mở lời.
Từ tận đáy lòng nàng kính trọng phụ thân, làm con mà hỏi ra điều này thực là bất kính.
“Lâu thúc, năm đó phụ thân ta có từng đàm luận chuyện hôn sự nào khác không?”
Nói xong, nghĩ rằng lời này dễ khiến người hiểu lầm, nàng liền bổ sung thêm: “Là trong khoảng thời gian mẫu thân ta đang mang thai tiểu đệ.”
“Chỉ là lời đồn nhảm nhí, phụ thân cô không phải hạng người như thế.” Cố Lâu không hề do dự, khẳng khái đáp lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play