Vương Cảnh lập tức căng thẳng, hai tay nắm chặt lấy vạt áo của Cố Thậm Vi, răng khẽ cắn môi dưới.
Cố Thậm Vi nhẹ nhàng đặt hắn lên chiếc sạp nhỏ, chỉnh lại nếp gấp trên áo cho hắn. Không rõ Thập Lý đã tìm từ đâu ra được một bộ y phục vừa vặn như thế chỉ trong một đêm, khiến tiểu tử này trông càng thêm tuấn tú như trăng sáng gió thu.
“Thang lang trung e là nhận nhầm người rồi. Tiểu nha nội họ Vương kia đã chết trên đường lưu đày từ lâu. Nếu ngài có chút lòng từ bi, chẳng bằng mời Nhị lang nhà ngài ca một khúc tiễn hắn đi cho trọn.”
Thang Nhị Lang khoanh tay đứng ở cửa lập tức mắt sáng như đuốc: “Thật sự là muốn mời ta hát sao?”
Trong giọng hắn đầy hưng phấn, chỉ thiếu điều viết mấy chữ “ta hát miễn phí” lên trán.
Thang Đại Lang trừng mắt lườm hắn, rồi quay sang Vương Cảnh, thản nhiên thừa nhận: “Vậy thì là ta nhận nhầm rồi.”
“Hãy để ta bắt mạch cho tiểu huynh đệ. Bảo Ninh hoàn là thuốc mỗi người mỗi vị, sự quý giá của nó không chỉ nằm ở dược liệu mà ở đúng bệnh đúng phương. Bệnh của ngươi mang từ trong bụng mẫu, ba toa đầu là do phụ thân ta kê. Sau khi ta xuất sư, ta điều chỉnh bốn toa kế tiếp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT