Vô sự mà ân cần, tất là gian tà!
Rõ ràng vừa nãy tên này còn âm dương quái khí mắng nàng “qua cầu rút ván”, thế nào chớp mắt đã trở thành “như gió xuân phơi phới” rồi?
Cố Thậm Vi vừa nói, vừa từ trong gói mơ khô nhón một miếng nhỏ bỏ vào miệng — giữa thanh thiên bạch nhật, Hàn Thời Yến dẫu có tâm địa rắn rết cũng không thể hạ độc nàng được!
Miếng mơ vừa vào miệng, hương thơm liền tràn ngập khoang miệng, quả thật như lời Hàn Thời Yến nói, mơ này không chua không chát, mà lại ngọt lịm.
“Vừa rồi nói sau lưng cô là kẻ qua cầu rút ván, là lỗi của ta! Xin nhận lễ!”
Hàn Thời Yến nói rồi, lui một bước, hướng về phía Cố Thậm Vi chắp tay hành lễ, thái độ bất ngờ thành khẩn.
Cố Thậm Vi ngẩn ra, đối với ý định vừa rồi còn muốn một kiếm đâm chết tên này, nàng hoàn toàn không nhắc tới, chỉ tùy ý phẩy tay, “Chuyện nhỏ! Trước đây ngươi đã mắng ta tám trăm lần trước mặt, sao không thấy ngươi hành lễ tám trăm lần?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT