Lão Tưởng vừa nói vừa bước về phía giếng nước bên sông, vừa giơ bàn tay lên vẽ vài vòng trong không trung.
“Như vậy, tin tức mà đại nhân thắng được, lão phu đã biết gì nói nấy. Còn chuyện trả tiền, có sổ sách ghi chép, chúng ta có thể đi xem ngay. Về cái chết của Sở Lương Thần, có không ít người tận mắt chứng kiến, đại nhân cũng có thể tìm người bắt rắn để xác minh.”
“Hắn sống ở không xa nơi này, trước cửa cắm một cây gậy rắn, gian phòng ở chỗ không có nắng chiếu tới chính là.”
Cố Thậm Vi ôm quyền thi lễ: “Không cần nữa, ta tin rồi.”
Lúc đi, do đường quanh co khúc khuỷu nên cảm thấy xa, đến khi rời khỏi mới nhận ra nhà của Sở Lương Thần thực ra rất gần sông.
Nàng quay sang nhìn Ngô Giang: “Nếu Khai Phong phủ cần, Ngô phán quan có thể tự tìm chứng cứ. Ta còn có công vụ, xin đi trước một bước.”
Dứt lời không chờ Ngô Giang đáp lại, Cố Thậm Vi khẽ hất chân, một cây tre khô rơi xuống sông.
Thân hình nàng khẽ động, đá văng một cây tre khác lên không, rồi nhẹ nhàng nhảy xuống kênh, bắt lấy cây tre thứ hai làm sào chèo, cứ thế đạp tre trôi theo dòng nước.
Lão Tưởng thấy vậy, vỗ tay cười lớn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT