Cố Thậm Vi nói đến đó thì dừng, cũng không ép Hàn Thời Yến phải lên tiếng ca ngợi Trương Xuân Đình. Dù sao không lâu trước đây, bọn họ vẫn còn là đôi oan gia tương khắc.
“Tối nay nghỉ sớm đi, ngày mai chúng ta đến đại hội võ lâm tung hoành bát phương, đoạt lấy Kiến Tiên Lệnh, rồi lập tức vào Thục Trung.”
Hàn Thời Yến gật đầu. Năm ngày vừa qua, bọn họ hầu như chưa từng được nghỉ ngơi đàng hoàng, nay quả thực đã mệt mỏi rã rời.
Món ăn trên bàn vị cũng chỉ tàm tạm, có mỗi món thịt bò kho là ăn vào còn thấy dai ngon, những thứ khác thì toàn kiểu vừa lăn qua dầu đã vội vàng dọn lên.
“Người trong giang hồ đều ăn như thế này sao?”
Cố Thậm Vi gật đầu với vẻ đau khổ:
“Phần lớn kẻ hành tẩu giang hồ vừa nghèo vừa vội, bạc trong tay hoặc để trị thương cho mình, hoặc để cứu mạng người khác. Ăn gió nằm sương là chuyện thường ngày. Không thế thì vì sao trong truyện giang hồ chỉ toàn nhắc đến thịt bò với rượu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play