Quan gia giận dữ dậm mạnh chân, một tay ôm ngực, bước nhanh đến trước mặt Hàn Thời Yến, chỉ tay vào hắn, toàn thân run rẩy vì tức giận.
“Ta thấy phụ thân ngươi, còn mềm yếu hơn cả thỏ, lại còn tinh ranh hơn cả hồ ly, sao lại sinh ra ngươi – một tên lừa ương bướng thế này hả?”
“Thuở nhỏ ngươi rõ ràng không như thế, khi ấy còn ngoan lắm…”
Hai chữ “ngoan lắm” nghẹn nơi cổ họng Quan gia. Hàn Thời Yến từ nhỏ đến lớn nào có dính dáng gì đến chữ “ngoan”, thuở ấy hắn cùng Ngô Giang và Mã Hồng Anh, chính là ba con yêu tinh khuấy đảo hoàng cung, mèo ghét chó chê.
Các phi tần mỗi khi hay tin ba người họ đến, nào còn tâm trí mà giả vờ yếu đuối như liễu yếu đào tơ giữa ngự hoa viên, ngâm thơ đối câu bên hồ sen…
Ai nấy đều ước gì có thể đóng chặt cung môn, giả chết cho xong.
Khi ấy hậu cung của ông con nối dõi hiếm hoi, chỉ có một vị hoàng trưởng tử, thân thể yếu nhược, tính tình càng thêm nhu nhược, chẳng có gì nổi trội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT