Hàn Thời Yến ngẫm nghĩ rồi nói: “Hẳn là vì vụ án của Chu Chiêu.”
“Chu Chiêu?” Cố Thậm Vi lập tức tinh thần phấn chấn, bởi theo lời Khổng Tử thì “ba người cùng đi tất có chuyện khuất tất”, huống chi đây lại là chuyện cũ giữa ba người.
Hàn Thời Yến liếc mắt là đã nhìn thấu tâm tư của Cố Thậm Vi, bất đắc dĩ nhìn nàng một cái: “Khương Thái sư quả thực vì Chu Chiêu mà dần xa cách với Thái tử.”
“Chu Chiêu vốn là dân chạy nạn. Khi Khương Thái sư gặp hắn, hắn đang ngồi bên đường, quần áo rách nát, cầm một cành cây viết chữ trên bùn.”
“Khương Thái sư thấy hắn còn nhỏ mà nét chữ đã có cốt khí, lại hỏi vài câu, Chu Chiêu đối đáp trôi chảy. Thái sư thương tài, liền thu nhận làm môn sinh, đưa về phủ. Sau đó lại đưa vào Quốc Tử Giám, xem như con ruột mà đối đãi.”
“Do vậy cũng có người sau lưng gọi hắn là Khương Chiêu.”
Hàn Thời Yến nói tới đây, hồi tưởng đến Chu Chiêu, không khỏi lắc đầu tiếc nuối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play