Cố Thậm Vi cùng Hàn Thời Yến đưa mắt nhìn nhau, đối với thái độ của Đào Nhiên lúc này đều cảm thấy hết sức bất ngờ.
“Vụ chìm thuyền chở ngân thuế trên kênh đào, ngươi còn nhớ không?”
Nghe vậy, Đào Nhiên có chút ngạc nhiên, hắn cầm lấy chén trà trên bàn, rót cho Cố Thậm Vi và Hàn Thời Yến mỗi người một chén trà nguội, dường như đã hoàn toàn quên mất khi nãy chính hắn đã ngửa cổ uống trực tiếp từ miệng ấm.
“Chuyện ngân thuế ấy, phủ Khai Phong và Vương phủ doãn phụ trách chẳng phải đã hỏi qua rồi sao?”
“Vụ án này vốn do phủ Khai Phong điều tra, sao nay đến lượt Hoàng Thành Ty cùng Ngự sử đài cũng chen vào? Những điều cần nói ta đều đã nói cả rồi.”
Đào Nhiên vừa nói vừa lắc đầu, hiển nhiên đối với việc phải thuật lại lần nữa có chút không kiên nhẫn, song khi thấy trường kiếm nơi thắt lưng của Cố Thậm Vi, cuối cùng hắn vẫn nuốt lời oán than vào bụng, ôn hòa lặp lại một lần nữa.
“Ta thật không phát hiện ra điểm gì bất thường, lại còn vì làm mất ngân thuế mà bị giáng chức, nghĩ thôi đã thấy uất ức.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT