Nghe những lời ấy, trong lòng Cố Thậm Vi nổi sóng gió cuồn cuộn.
Cố Ngôn Chi bị người ta thả ra từ đại lao Khai Phong phủ, chẳng lẽ Tề Vương đã âm thầm đổi trời thay đất rồi?
Nàng cụp mắt xuống, chậm rãi bước ra khỏi con hẻm hẹp, trường kiếm đen nhánh trong tay nàng vẫn còn rỉ máu, từng giọt từng giọt nhỏ xuống đất.
Cố Thậm Vi chẳng buồn ngẩng đầu, khẽ cười ra tiếng. Trường kiếm trong tay nàng bất chợt vung lên, quăng thẳng về phía tiếng nói vừa vọng tới, Cố Ngôn Chi vốn còn đang nở nụ cười đắc ý lập tức giật nảy mình, theo bản năng đưa tay lên che đầu.
Máu trên lưỡi kiếm bắn ra, văng thẳng lên người Cố Ngôn Chi, mùi tanh nồng khiến hắn suýt nữa nôn mửa.
“Tặc tặc, sao lại không vui chứ? Ta trước còn đang nghĩ, nếu tổ phụ ngươi mà chết rồi, ta chẳng phải sẽ bỏ lỡ cơ hội thấy dáng vẻ xấu xí lúc lâm chung của ngươi hay sao?”
“Quả nhiên là tổ tiên nhà họ Cố phù hộ, biết ta đây là người giữ luật, không thể tự tay giết chết lão tặc là điều đáng tiếc… Nay chẳng phải ban cho ta cơ hội danh chính ngôn thuận để giết ngươi hay sao? Tổ phần nhà ta hẳn đã bốc khói xanh rồi, ta há có thể không mừng?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play