Khúc huýt sáo của Hàn Thời Yến tuy xa lạ, nhưng Cố Thậm Vi dù lần đầu nghe cũng nhận ra trong đó vài phần hào khí giang hồ.
Nếu không phải vì thương thế chưa lành, nàng hận không thể rút kiếm, luyện một bài giữa dòng sông hoa đào này. Đợi đến khi khúc nhạc dứt, hai người nâng bầu rượu cạn một ngụm, chẳng phải sẽ vô cùng thống khoái hay sao?
Cố Thậm Vi vừa ngân nga theo khúc điệu, vừa chống bè xuôi dòng về nam.
Dòng sông này so với dự đoán của nàng thì chảy xiết hơn ít nhiều, sau vài lượt thay phiên chống sào cùng Hàn Thời Yến, đến trưa hôm sau, cá nướng cũng đã hết sạch, cuối cùng họ mới gặp đoạn sông rộng rãi, nước hiền hòa, tìm được chỗ thích hợp để lên bờ.
“Đó chẳng phải là ngựa của nàng sao?”
Hàn Thời Yến đeo gói hành lý to trên lưng, nhìn về phía bờ. Chỉ thấy trên đồng cỏ xanh mướt mênh mông, một con ngựa lông đỏ thẫm lao tới như bay, miệng há rộng, răng trắng lộ ra, bốn vó như múa loạn, mỗi chiếc chạy một hướng – trông vô cùng buồn cười.
Đôi mắt đen trắng rõ ràng ấy đảo qua đảo lại, như thể cảm nhận được ánh mắt của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT