Cố Thậm Vi chỉ cảm thấy bản thân bị hất tung khỏi xe ngựa, rồi lại nặng nề rơi xuống.
Nàng bỗng trở nên vô cùng tỉnh táo, tưởng như năm giác quan đều trở nên đặc biệt nhạy bén, đôi tai nàng khẽ động — từ dưới truyền đến tiếng nước chảy xiết. Lần gần nhất nàng có trạng thái này là ở Loạn Táng Cương, khi đó nàng nghe rõ từng hơi thở thô nặng của những kẻ đồ tể đang muốn lấy mạng nàng.
Một tên ngã xuống, lại một tên… nhưng vẫn còn rất nhiều. Những tiếng thở dồn dập dày đặc ấy bao vây lấy nàng, muốn xé xác nàng thành muôn mảnh.
Khe núi này nàng đã thấy qua trong bản đồ giấu trong mật thất của Nam Vương phủ. Do hình dáng tựa như bị kiếm lớn của tu sĩ bổ đôi mặt đất, nên được gọi là “Đại Kiếm Cốc”. Dưới đáy cốc có một con sông… chảy mãi về phương Nam. Trong lúc đầu óc vận chuyển cấp tốc, Cố Thậm Vi đột nhiên lớn tiếng hét lên: “Hàn Thời Yến!”
Vừa dứt lời, liền thấy từ trong xe ngựa thò ra một cánh tay trắng trẻo, mu bàn tay bị rạch một đường, máu đang chảy.
Nàng lập tức nắm lấy, kéo Hàn Thời Yến ra ngoài, rồi tung chân đá mạnh vào chiếc xe ngựa, tiếp đó vươn tay chộp lấy cánh tay của Triệu Cẩn. Lúc này hắn đã nhắm nghiền mắt, sắc mặt tái nhợt, dường như đã hôn mê.
Khóe mắt nàng liếc thấy một mảnh ngọc bội lộ ra ở cổ hắn, trên đó khắc chữ gì đó, mơ hồ vì lay động mà không rõ, chỉ cảm thấy như cỏ non theo gió nhẹ lay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play