Cố Thậm Vi cúi đầu xuống, lại thấy trong lòng bàn tay Hàn Thời Yến đang đặt một cây trâm đen tuyền.
Cây trâm ấy toàn thân sắc thanh ô, được điêu khắc thành hình một thanh kiếm, nhìn kỹ lại, thật giống với thanh kiếm nàng đang đeo bên hông. Ở phần giữa cây trâm còn có ai đó khắc hai chữ “Trường Minh”.
Thế nhân vẫn gọi thanh kiếm của nàng là “Đệ nhất hung kiếm”, nhưng tên thật của kiếm lại là “Trường Minh”.
Thấy Cố Thậm Vi ngẩn người, Hàn Thời Yến đưa tay ra, bộ dáng như tùy ý, “Mấy hôm trước ở chợ ta trông thấy, cảm thấy rất hợp với cô. Hai chữ Trường Minh là ta dùng dao khắc lên. Lần đầu chúng ta gặp nhau ở Hàn Xuân Lâu, Chúc tiên sinh kể chuyện khi ấy có nhắc đến lai lịch thanh kiếm của cô.”
“Không tốn bao nhiêu bạc, xem như đổi lấy thùng lê cao đường của cô vậy.”
Cố Thậm Vi đưa tay ra nhận lấy, thấy cây trâm trong tay không rõ làm từ vật gì, như kim loại lại không hẳn, như ngọc lại chẳng phải, như gỗ lại không giống, cầm trong tay thì lành lạnh.
Nàng cúi đầu xem xét, không nhịn được lẩm bẩm: “Ngươi đoán trước mấy hôm nữa ta sẽ có cả thùng lê cao đường ăn không hết à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play