Nói đến đây, thần sắc của Cố Thậm Vi có phần cổ quái.
“Chúng ta còn chưa kịp ra tay, thì tên họ Da Luật ấy đã tự mình bất tỉnh nhân sự rồi.”
“Lúc đó ta và Ngô Giang đang nấp trên xà nhà, hắn thì ngồi trên bô vừa đứng dậy đã đổ rầm xuống, mặt hướng về phía trước.
Khi ấy ta thậm chí còn thoáng nghĩ, chẳng lẽ chúng ta thật sự mang theo tà khí?”
Ngô Giang nghe vậy, ợ một cái no nê, bẻ một cây tăm tre xỉa răng:
“Chứ còn gì nữa! Cố thân sự nói trên đời không có quỷ thần, chúng ta cũng chẳng thể có tà khí. Vậy thì chỉ có thể là trùng hợp— hắn phát bệnh đột ngột, hoặc là hắn đang giả vờ.”
“Ta thì thấy, hắn không thể nào là đang giả vờ đâu. Ngã xuống mà quần còn chưa mặc xong! Cái mông thì phơi ra cả hai bên! Ta thấy tận mắt đấy, trên người hắn còn xăm hình… là một ác quỷ mặt xanh nanh nhọn. Ta nhìn mà giật mình, suýt tưởng hắn phải lòng ta, nên mới xăm theo hình dáng ta như thế!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT