Hoàng Nghị gật đầu, ánh mắt đầy tán thưởng khi nhìn Triệu Hướng Vãn: “Đúng vậy, tôi cũng nghĩ như vậy.”
Nói xong, Hoàng Nghị bước đến trước mặt Hùng Thành Phong, tay phải mạnh mẽ đè lên vai hắn, mắt trợn lớn, giọng nói đầy uy lực: “Khai thật đi! Trạm Hiểu Lan đang ở đâu?!”
Hoàng Nghị với bàn tay lớn, lực ép mạnh mẽ khiến Hùng Thành Phong cảm thấy nửa người mình tê dại, đau đến mức phải nhếch miệng. Dẫu vậy, hắn vẫn duy trì nụ cười trên mặt: “Đồng chí cảnh sát, hiện tại là thời đại xã hội mới, đâu còn thịnh hành nghiêm hình bức cung nữa.”
Diêu Quốc Thành bình thản đáp: “Chỉ cần người không sao, tội của anh cũng không nặng. Ngồi tù vài năm, cải tạo tốt thì vẫn có thể làm lại từ đầu. Nhưng nếu ngoan cố chống đối đến cùng, chúng tôi sẽ lập án với tội danh giết người. Khi đó, anh chỉ còn con đường chết.”
Hùng Thành Phong liếc mắt nhìn anh, lười nhác nói: “Tôi chẳng làm gì cả, lấy đâu ra tội giết người?”
Bộ dạng ung dung của Hùng Thành Phong khiến Hoàng Nghị tức giận, anh ta gia tăng lực ép trên vai Hùng Thành Phong: “Đừng để người ta mời rượu thì không uống mà lại thích uống rượu phạt!”
Nếu không phải vì hậu bối đang quan sát bên cạnh, nếu không phải vì kỷ luật ràng buộc, Hoàng Nghị thật sự muốn cho Hùng Thành Phong một trận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT