◎ Chú đưa lá thư này cho cháu xem được không? ◎
Triệu Thần Dương thấy nụ cười của Triệu Hướng Vãn, đẹp đến chói mắt, làm cô cảm thấy khó chịu, cắn răng thử thăm dò, hỏi: "Vậy… bồi thường cho cô hai trăm, được không?"
【Mười tuổi rời khỏi thôn Triệu Gia, đầu tiên sống ở nhà họ Từ hai năm làm con gái nhà ấy, sau khi Từ Thanh Khê trở về, mình mới quay về bên cha mẹ. Họ có thể sẵn sàng mua cho mình quần áo, đồ ăn, nhưng thực ra không đưa nhiều tiền. Lần này cha nói sẽ đưa mình về quê, để phòng ngừa rủi ro nên mình mang hai ngàn theo. Đưa cho nó hai trăm, nó nên biết đủ rồi đấy!】
Triệu Hướng Vãn liếc nhìn Triệu Thần Dương: "Hai ngàn."
"Cô!"
Triệu Thần Dương đột ngột ngẩng đầu, không dám tin mà nhìn Triệu Hướng Vãn.
【Cô ta tà tính thật sao lại biết chính xác rằng mình vừa mang theo hai ngàn? Cô ta chỉ nói một câu nhẹ nhàng mà muốn lấy hết tài sản của mình sao?】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT