Bây giờ Triệu Bá Văn đã đi làm, tự cảm thấy mình có tiếng nói hơn. Khi thấy Triệu Hướng Vãn tặng cho mình chiếc khăn quàng cổ, anh bắt đầu suy nghĩ lại, cảm thấy trước đây đã không giúp đỡ cô nhiều và có phần hổ thẹn.
Nhưng Triệu Hướng Vãn lại lắc đầu: “Anh cả, em không muốn về nhà.”
Dù Triệu Bá Văn có muốn chống lại cha mẹ nhưng Triệu Hướng Vãn đã thấm thía sự cứng rắn và khắc nghiệt của Tiền Thục Phân. Tính cách mềm mỏng của anh cả thực sự không đủ dũng khí hay khả năng để đối đầu với họ. Còn bản thân cô, vẫn chưa biết nên đối mặt với họ như thế nào.
Ân tình nuôi dưỡng ư? Cũng có. Ít nhất họ đã nuôi cô lớn khôn, không để cô chết đói, chết bệnh, khác với Triệu Thanh Vân và Ngụy Mỹ Hoa – những người đã bỏ rơi cô ngay từ khi mới tròn tháng. Nhưng ân tình đó, đổi lại bằng sự tráo đổi cô với Triệu Thần Dương và những áp lực đè nặng trong suốt thời gian cô trưởng thành, đã không còn chút giá trị nào.
Thấy em gái không chịu nghe lời, Triệu Bá Văn ngồi xuống có chút thất vọng, thở dài: “Ai, em gái ba à, cha mẹ đối với em không tốt thật nhưng trong thôn nhiều người vẫn luôn nhắc đến em. Thật sự không muốn về nhà ăn Tết một lần sao? Em còn nhớ không, hồi em vào cấp hai, chú Hải – chủ nhiệm thôn và thím Quế – chủ tịch hội phụ nữ, đã đến tận nơi để giáo dục cha mẹ, giúp em được đi học. Khi em học cấp ba, chú Hải và thím Quế còn lén đưa em chút tiền?”
Triệu Hướng Vãn im lặng nhìn Triệu Bá Văn, không nói gì.
Lúc này, Phạm Thu Hàn đẩy cửa bước vào, bực bội nói: “Anh họ, nếu anh muốn báo hiếu thì cứ về, đừng lôi kéo Hướng Vãn. Về nhà để làm gì? Để tiếp tục nghe mợ mắng là không có lương tâm, để cậu lại lải nhải là không biết điều? Để họ lại hủy chứng minh nhân dân, đốt quần áo, cản đường học vấn của cô ấy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT