Triệu Hướng Vãn định nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra sự thật về thân thế của mình. Nếu cô nói rằng mình không phải là con ruột của Triệu Nhị Phúc và Tiền Thục Phân, thì mối quan hệ với họ sẽ không còn gì nữa.
Triệu Đại Thúy chính là nơi ấm áp nhất trong tuổi thơ của Triệu Hướng Vãn, nơi mà cô luôn luyến tiếc và trân trọng.
Nhà của Triệu Đại Thúy, tuy đơn sơ nhưng lại ấm áp và yên bình, mang đến cho Triệu Hướng Vãn cảm giác được gia đình yêu thương, quan tâm, và những lời nhắc nhở dịu dàng của người thân.
Sau khi ăn xong, Triệu Hướng Vãn lấy ra từ trong túi các món quà dành cho đại cô và chị họ. Đại cô nhận được một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ rực bằng nhung dương, còn Phạm Thu Hàn thì nhận được một chiếc đồng hồ điện tử.
“Đại cô, vào dịp Tết cần chút màu đỏ cho thêm phần may mắn, khi nào ra chợ sớm mà cảm thấy lạnh thì cô có thể quấn chặt hơn. Còn chị họ, sau này chị đi làm cũng cần xem giờ nên em tặng chị cái đồng hồ này, nó rất thiết thực.”
Triệu Đại Thúy mân mê chiếc khăn quàng cổ mềm mại và chắc chắn, trên mặt nở nụ cười, nhưng trong mắt lại ngân ngấn nước: “Con Hướng Vãn của cô giờ đã có tương lai rồi, Tết còn biết mua quà cho đại cô.”
Phạm Thu Hàn đeo đồng hồ lên cổ tay, đấm nhẹ vào vai Triệu Hướng Vãn và cười ha hả: “Có tiền mà không quên chị họ, coi như em có lương tâm đấy, không uổng công chị thương em!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT