Quả không hổ là thừa tướng một nước, đã quen nhìn cảnh đấu đá lừa lọc, nên lo lắng theo chiều hướng cung đấu cũng là lẽ thường tình.
Nhưng cũng chẳng thể trách ông, dù sao Cố Phong Hoa đến Thánh điện Hưng Hoa chưa được nửa năm, mà lúc nàng đi mới là Pháp Thánh thất phẩm, chưa đầy nửa năm thì có thể tiến bộ được bao nhiêu chứ?
Bao năm qua, tinh anh trẻ tuổi mà Hưng Hoa Quốc gửi tới Thánh điện tu hành rèn luyện chẳng phải là ít, tuy đa số thành tựu không lớn nhưng để tìm ra vài cao thủ trẻ tuổi từ Pháp Thánh thất phẩm trở lên cũng không khó. Huống hồ những người này dù sao cũng ở Thánh điện nhiều năm hơn, tùy tiện học chút kiếm kỹ thánh pháp bí truyền của Thánh điện thì chiến lực cũng dư sức mạnh hơn Cố Phong Hoa một bậc. Thập Phương Đại Điển sao có thể đến lượt nàng được chứ?
Cũng chính vì lý do này mà trước đây chẳng một ai đả động đến chuyện Thập Phương Đại Điển với Cố Phong Hoa.
“Tổ phụ đại nhân, người đừng coi thường con nhé, bây giờ con đã là Hồn Thánh tứ phẩm rồi.” Cố Phong Hoa vừa lắc cánh tay tổ phụ vừa nũng nịu nói. Cũng không phải là khoe khoang, đơn thuần chỉ là không muốn để tổ phụ lo lắng mà thôi.
“Cái gì, Hồn Thánh tứ phẩm?” Cố Thiên Tứ kinh ngạc đến mức cằm suýt rớt xuống đất, còn phải dùng sức dụi dụi tai, rõ ràng là nghi ngờ tai mình có vấn đề.
“Không chỉ là Hồn Thánh tứ phẩm đâu, mà cho dù là Hồn Thánh cao hơn ta hai cấp cũng khó lòng là đối thủ của ta.” Cố Phong Hoa nói đến đây, bèn kể lại sơ lược những chuyện đã gặp phải sau khi đến Thánh điện Hưng Hoa. Dĩ nhiên, chuyện về sức mạnh Phượng Hoàng và Phong lão thì nàng không nói nhiều, chỉ mơ hồ nói lướt qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play