Tốc độ của Lạc Ân Ân vốn không bì được với Mập trắng, nhưng kể từ khi học được Đoạn Không Trảm Lãng Quyết, bộ pháp của nàng lại trở nên tinh diệu vô cùng, mỗi bước đi tựa như Lăng Ba Vi Bộ, nhẹ gót lướt trần. Mặc cho Mập trắng trổ hết mọi ngón nghề cũng không tài nào kéo dãn khoảng cách với nàng, ngược lại còn bị nàng dí ngày một gần.
Xem ra, Mập trắng lo lắng cũng phải. Lạc đại tiểu thư hình như lại nhặt được bảo bối rồi, Đoạn Không Trảm Lãng Quyết này đúng là khắc tinh của hắn mà.
Nhìn hai bóng người tựa cơn lốc cứ rượt qua đuổi lại trong sân, Cố Phong Hoa thầm lau một vệt mồ hôi lạnh.
Nhớ lúc nãy giao đấu với mình, hai cái đứa này còn đang nằm bò dưới đất không lết dậy nổi, thậm chí cả dây leo của Tiện Tiện cũng chẳng vung lên được, sao mới đó đã lại khỏe như vâm rồi, chẳng biết bọn họ lấy đâu ra nhiều sức lực thế không biết.
“Thôi đi mỹ nam, ngươi cứ đứng lại cho nàng véo vài canh giờ xả giận là được rồi, ngày nào cũng gà bay chó sủa thế này các ngươi không mệt à?” Diệp Vô Sắc tốt bụng nói với Mập trắng.
Thế là, Mập trắng chạy càng nhanh hơn.
Trò hay thế này ngày nào cũng diễn ra, Cố Phong Hoa lười hơi đâu để ý tới họ, quay về phòng thu dọn hành trang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play