"Đường đường là chủ một điện, nói lời mà như đánh rắm hay sao?" Bên cạnh, một gã thanh niên lẩm bẩm. Giọng không lớn, nhưng vừa vặn để đám người Phương Thế Bác nghe được rành rọt.
"Hỗn xược!" Tạ Hoài Viễn và Cao Dương Bá đồng thanh quát lớn. Tuy Tạ Hoài Viễn và Phương Thế Bác xưa nay bất hòa, nhưng lúc này ngoại địch đang ở ngay trước mắt nên cùng nhau chĩa mũi dùi ra ngoài.
"Không được bất kính với Phương điện chủ!" Thân Công Chính cũng lên tiếng quở trách nhưng mặt lại tươi cười, nào có nửa phần ý trách mắng.
"Lẽ nào ta nói sai sao, đã nói rõ là giao đấu mười trận, mới có sáu trận đã không đấu nữa, coi Thánh điện Quang Hoa chúng ta là trò đùa chắc? Nếu các ngươi sợ Thánh điện Quang Hoa chúng ta thì cứ nói thẳng, chúng ta sẽ không làm khó các ngươi, chỉ cần các ngươi hạ lệnh cho Hưng Hoa Quốc ngoan ngoãn nhận thua tại Thập Phương Đại Điển lần này, Thánh điện Hưng Hoa từ nay thần phục Thánh điện Quang Hoa, mỗi năm tiến cống một ngàn viên Thánh Nguyên Lộ, chúng ta sẽ tha cho các ngươi một mạng." Gã thanh niên nói với vẻ không phục.
Đám người Phương Thế Bác và Tạ Hoài Viễn tức đến toàn thân run rẩy. Từ xưa đến nay, Thánh điện các nước đều có địa vị ngang nhau, nào có chuyện phải thần phục Thánh điện khác, gã thanh niên nói như vậy rõ rành rành là sỉ nhục.
Tay Phương Thế Bác đè lên tay vịn ghế, trừng mắt nhìn gã thanh niên kia.
"Phương điện chủ, chẳng qua là thua vài trận giao đấu thôi mà, với thân phận của ngài, chẳng lẽ lại thẹn quá hóa giận mà ra tay với một kẻ hậu bối sao." Thân Công Chính cười ha ha nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play