"Người thường tiến vào cảnh giới Thiên Nhân Thánh Tâm, nhiều thì ba năm canh giờ, ít thì trong khoảnh khắc. Mấy người họ uống Tử Trần Thánh Tâm Đan chỉ duy trì được một ngày, còn ngươi lại ở trong Thiên Nhân Thánh Tâm đến bảy ngày, thế mà còn chê ít sao?" Phong lão đưa ra lời giải đáp.
"Thì ra là vậy." Cố Phong Hoa lúc này mới vỡ lẽ.
Đối với đại đa số người tu luyện trên thế gian này, cái gọi là cảnh giới Thiên Nhân Thánh Tâm chẳng qua chỉ là một truyền thuyết hư vô mờ mịt, thậm chí nhiều người còn hoài nghi liệu cảnh giới tu luyện này có thật sự tồn tại hay không. Dù cho có cơ duyên tiến vào cảnh giới này đi nữa cũng chỉ được ba năm canh giờ hoặc vỏn vẹn trong khoảnh khắc, ấy vậy mà nàng lại ở trong cảnh giới này trọn vẹn bảy ngày. Nếu như thế mà còn không biết đủ, e rằng những người khác nên rủ nhau đi treo cổ tập thể cho rồi.
Ngọc Dịch Thạch quả không hổ là một trong ngũ đại Thiên Ngoại Kỳ Bảo, lại có thần thông đến thế. Cố Phong Hoa nhìn Ngọc Dịch Thạch trước mặt mà lòng dâng trào cảm khái.
Lúc này, Ngọc Dịch Thạch đã trở lại dáng vẻ ban đầu, góc cạnh rõ ràng, toàn thân một màu xanh xám trông như một viên sỏi thường bị đập vỡ, còn pháp khí kia đã ngừng vận hành.
Cố Phong Hoa bắt chước thủ ấn của Phong lão mà thi triển, nhưng pháp khí lại chẳng hề nhúc nhích, Ngọc Dịch Thạch được khảm ở giữa không có bất kỳ thay đổi nào.
"Pháp khí này cần tích tụ linh khí đất trời mới có thể khởi động, mỗi năm chỉ sử dụng được một lần." Phong lão nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play