Tối hôm ấy, Tầm Mạch Mạch đã đi dạo chơi cả ngày nên về nhà trọ Quân Lai từ sớm, vừa vào cửa chuyện đầu tiên nàng làm là hỏi tiểu nhị nhà trọ xem hôm nay có người tới tìm nàng không. Sau khi nhận được câu trả lời phủ định, Tầm Mạch Mạch buồn bã quay về phòng.
Đã một ngày rồi, sư bá vẫn chưa đến, chẳng lẽ là vì người chưa nhận được phù truyền tin của mình?
Tầm Mạch Mạch nghĩ một lúc, cảm thấy khả năng này tương đối lớn, không bàn tới chuyện mẫu thân và sư bá đã một ngàn năm không liên lạc, nên bà cũng không biết tình hình hiện tại của sư bá ra sao. Mà dù là vẫn liên lạc qua lại thì đối với tu sĩ mà nói, không có việc gì thì vào bí cảnh hoặc bế quan tu luyện vẫn là chuyện thường xảy ra.
“Được rồi, tạm thời mình cứ ở lại Hương An Thành chơi nửa năm, nếu như sư bá vẫn chưa tới đón, thì mình tự đi tìm người vậy.” Hôm nay Tầm Mạch Mạch đã đi dạo cả ngày, nên cũng coi như hiểu được đại khái tình tình ở Hương An Thành.
Mặc dù Hương An Thành là thánh địa của giới tu chân, nhưng thành chủ lại đang quản lý bằng cách sử dụng những biện pháp như ở nhân gian, dùng luật pháp nghiêm khắc để ràng buộc các tu sĩ tới nơi này. Chỉ cần là người bước vào Hương An Thành, bất luận người đó là tu sĩ hay người thường, đều phải tuân theo luật lệ của Hương An Thành, nếu không sẽ phải chịu trừng phạt theo luật của Hương An Thành. Đương nhiên, luật pháp thế gian dù có khắc nghiệt cũng chẳng thể hoàn toàn ngăn cản kẻ ác, nhưng như thế này cũng đủ để bảo vệ an toàn cho những tu sĩ cấp thấp nhiều rồi.
Trước đó Tầm Mạch Mạch còn cảm thán mình thật may mắn, khi gặp tiền bối tu vi cao siêu muốn nhận nàng làm thị thiếp, sau khi nàng từ chối đối phương cũng không tức giận. Bây giờ nghĩ lại, có thể là vì đối phương e ngại luật pháp của Hương An Thành. Nếu là ở nơi khác thì chẳng cần biết nàng có đồng ý hay không, đã thẳng tay ép người, nàng cũng chẳng thể làm gì người ta.
Lấy một bộ y phục mới từ trong túi càn khôn, Tầm Mạch Mạch đẩy cửa vào phòng tắm bên cạnh. Trong phòng tắm có một bể tắm có thể chứa được ba đến bốn người, quanh bồn được phủ kín bằng đá cẩm thạch bóng loáng, bên cạnh là ống trúc dẫn nước, dùng một viên linh thạch để đun nóng nước, giữ cho nhiệt độ nước ở mức phù hợp nhất với nhiệt độ cơ thể người tắm, chỉ cần thế là có thể sáng tạo ra một bể ngâm nước nóng nhỏ rồi.
Mái tóc đen xõa xuống, tháo dây thắt y phục, Tầm Mạch Mạch thoải mái ngâm mình trong nước ấm, ngâm gần nửa canh giờ mới lười biếng ra khỏi bồn tắm. Sau đó nàng khoác thêm một lớp áo lót mỏng, xõa tóc rồi trở về phòng.
“Chậm quá!” Một giọng nói không mấy kiên nhẫn vang lên trên đầu Tầm Mạch Mạch.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT