Mộ Dung Thừa hoàn toàn không cảm thấy xấu hổ, vẻ mặt vẫn tự nhiên, giọng điệu thản nhiên nói: “Ồ, có lẽ là anh nhớ nhầm rồi.”
Nhớ nhầm...
Anh nói nhớ nhầm một cách tùy tiện, có biết là tim cô suýt nhảy ra ngoài không?
Mộ Tử cúi đầu ăn mì, ngón tay căng thẳng đến mức suýt bóp nát chiếc muôi trong tay!
Cô muốn gắp một miếng bánh mã thầy, lại muốn thử món trứng cuộn, nhưng ánh mắt của Mộ Dung Thừa cứ dõi theo cô, khiến cô phải kiêng dè.
— Nếu anh lại thử mình thì sao?
Có lẽ cô nên hoàn toàn phớt lờ anh, cứ ăn thứ mình muốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT