Cảm thấy chỗ đầu gối dần dần có một làn hơi ấm dần dần lan tỏa, Tiêu Sầm Thúc tìm một đề tài khác dời đi lực chú ý của Phó Giao.
“Ta sẽ đốc thúc tiểu tử Tiêu Giản kia đọc sách, chờ đến khi đệ ấy trúng cử vào kinh đi thi, chúng ta đi theo đệ ấy, nàng cũng có thể đến thăm bạn phải không?”
Phó Giao cười khúc khích, Tiêu Giản mà biết ý định trong lòng của đại ca thì sẽ khóc thét cho mà xem…
“Chàng đừng tạo áp lực lớn như vậy cho A Giản!” Phó Giao hy vọng Tiêu Giản có thể thông qua học hành mà hiểu lý lẽ, biết chữ, nhưng cũng không muốn đệ ấy trở thành một người “vô dụng” chỉ biết cắm đầu vào học và thi thố khoa cử, không đụng tay chân đến lao động sản xuất.
“Được, nghe lời tức phụ của ta hết! Vậy cứ mặc kệ đệ ấy có hứng làm gì thì làm, chỉ cần lớn lên có thể trở thành một nam tử hán là ta đã mãn nguyện rồi.” Tiêu Sầm Thúc nâng đầu Phó Giao lên, nhẹ nhàng trao một nụ hôn lên trên trán nàng.
Gió mát thổi qua hai bóng người dựa vào nhau trong viện, đưa lời nói của hai người truyền ra ngoài cửa. Tiêu Giản chơi một hồi khiến cả người mồ hôi nhễ nhại liền chạy về nhà, lúc này đang dựa lưng vào cửa viện, ngửa đầu nhìn đám mây bồng bềnh trên không trung, lặng lẽ ôm chặt sa bàn trong ngực.
Chàng thiếu niên đưa ra một tín niệm vững chắc mà chỉ một mình cậu bé nghe được: A Giản sẽ chăm chỉ học tập, thi được vào kinh thành, mang tẩu tử tìm bạn bè mà tẩu ấy quan tâm!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play