Những người trong cùng một giới thường dễ dàng nhận ra điểm tương đồng ở nhau. Chuyện đi ăn với sếp vốn là chuyện bình thường, nhưng có lẽ do sự thay đổi trong giọng điệu, trong khoảnh khắc đó, Tạ Bách Viễn khựng lại, cảm thấy có gì đó không ổn. “Thưa giám đốc, xin lỗi, hiện tại tôi vẫn còn là sinh viên.”
Việc lui tới những nơi như vậy chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng.
Thái độ của anh có phần cứng rắn, Vương Tắc Thành cười một tiếng nói. “Tiểu Tạ trông chín chắn ổn định, tôi suýt quên mất cậu chưa tốt nghiệp, vậy hẹn dịp khác vậy.”
"Vâng." Tạ Bách Viễn đáp.
Bữa trưa diễn ra tại nhà ăn nhân viên, hai người ngồi đối diện nhau, Tạ Bách Viễn mắt không liếc ngang dọc, tuyệt đối không nói thừa lời nào, trong khi ánh mắt của Vương Tắc Thành lại liếc nhìn anh vài lần, tràn đầy hứng thú.
Không phải hắn ta muốn bắt nạt người trẻ, chỉ là trong giới này người chất lượng quá ít, gặp được một người trẻ tuổi vừa mới ra trường, tương lai xán lạn như thế này, là người đều không muốn bỏ lỡ.
Tuy nhiên, quá vội vàng sẽ mất hết ý vị, dù sao hắn ta ta là người ở dưới, cũng không thể ép Tạ Bách Viễn được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT